- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 85,564
- Điểm
- 113
tác giả
BỘ 12 tiểu phẩm tìm hiểu pháp luật, KINH TẾ, XÃ HỘI RẤT HAY được soạn dưới dạng file word gồm 52 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
Nhà Nam nằm ven đô, gần quốc lộ 18. Nam trạc tuổi trung niên đang cùng đám bạn ngồi chơi bài. Trên chiếc chiếu cói đã cũ rách, ấm chén pha trà vứt bề bộn, mùi khói thuốc lá nồng nặc trong căn nhà nhỏ rộng khoảng 35m2, đồ đạc chẳng có gì giá trị.
Tùng, cậu con trai lớn của Nam đang học lớp 9 vừa giúp mẹ đưa hàng ra chợ về, vừa đi vào đến sân, đang dựng xe. Nam đang chơi bài, nghe tiếng động nhìn ra sân thấy con trai, Nam gọi vào hỏi.
Nam: Mẹ có dặn gì không?
Tùng (nhanh nhảu trả lời): Mẹ dặn, tý nữa mẹ về, bố và mẹ đi thăm ông ngoại, hình như ông bị ốm.
Trên chiếu, đám người chơi bài người nào cũng điếu thuốc trên miệng, từng hơi kéo vào rồi xả ra, Nam rít hơi thuốc, tay chia bài và dường như không quan tâm đến việc vợ dặn chuẩn bị đi thăm bố vợ bị ốm, Nam lấy tờ 50 nghìn đưa cho Tùng rồi bảo.
Nam: Ông già rồi, ốm là chuyện thường, thăm nom gì, để mẹ mày tự đi, cầm tiền sang nhà bác Hương mua cho bố bao thuốc Thăng Long.
Sơn là bạn trong đám đánh bài, thấy Nam bảo Tùng đi mua thuốc, Sơn quay lại nhìn Tùng rồi nhắc khẽ:
Sơn: Mua thuốc Thăng Long bao mềm nhé cu! Này nhé mua về bao nguyên không được thiếu điếu nào đâu thằng quỷ.
Tùng (vê vê tờ 50 nghìn trên tay, rồi đưa lên quẹt qua mũi cười ngạo nói với Sơn): Chú lại chọc quê cháu hả, dạo này cháu dùng kenk rồi, không dùng bình dân đâu.
Nói rồi Tùng phóng xe vút ra ngoài ngõ để đi mua thuốc lá, Sơn và mọi người lại tiếp tục chơi bài, khói thuốc vẫn nghi ngút.
Quầy bán thuốc nhà chị Hương hôm nay có vẻ vắng hơn mọi khi. Chị Hương đang xếp hàng.
Tùng (đi vào gọi to): Bác Hương, bán cháu một bao Kenk và một Thăng Long mềm.
Chị Hương nhìn Tùng có vẻ không muốn bán vì biết Tùng hay mua nợ và chưa trả hết nợ.
Chị Hương: Này nhé, không bán nợ đâu.
Tùng (rút tiền từ trong túi chìa ra đưa cho chị Hương): Đây “xiền” đây, trả nợ 3 bao hôm trước và hôm nay.
Chị Hương nhìn Tùng đang rút tiền từ trong túi quần ra, có vẻ thấy vui, liền đi ra chỗ để thuốc lá, lấy thuốc đưa cho Tùng.
Chị Hương: Kiếm được vụ gì hay lấy cắp tiền của mẹ, sao hôm nay “Cu” nhiều tiền thế…
Tùng (nhìn chị Hương có vẻ tự đắc, vênh mặt, tay đưa tiền cho chị Hương): Này nhé, đây chưa bao giờ biết ăn cắp, mà chỉ “mượn tạm” thôi nhé… (cười).
Tùng nhận thuốc từ tay chị Hương, cầm bao thuốc Tùng bóc bao kenk và châm hút, những hơi thuốc kéo nghiền thật sâu và xả ra hơi thật dài. Đúng lúc đồng chí cán bộ quản lý thị trường vừa đi tới, anh dừng xe máy trước quán chị Hương hỏi mua quà. Nhìn thấy chị Hương đưa cho Tùng mấy bao thuốc, rồi trước cửa hàng lại treo cả biển quảng cáo bán thuốc lá, anh khéo léo nhắc nhở:
Cán bộ quản lý thị trường: Chị Hương này, theo quy định của Luật phòng, chống tác hại thuốc lá thì việc buôn bán thuốc lá như bây giờ của cửa hàng là có vi phạm rồi đấy.
Chị Hương (nhíu mày): Thế ạ! Em có biết đâu, lâu nay em vẫn bán mà có sao đâu! Em vi phạm cái gì, chứ tụi em từ khi mở cửa hàng này có được nghe tuyên truyền gì về cấm quảng cáo bán thuốc lá đâu chứ!
Anh cán bộ (cười rồi nói): Chị treo biển quảng cáo để ở trước cửa hàng thế kia là vi phạm vào luật phòng, chống tác hại của thuốc lá năm 2012, vì Luật nghiêm cấm hành vi quảng cáo, khuyến mại thuốc lá, tiếp thị thuốc lá trực tiếp tới người tiêu dùng dưới mọi hình thức.
Tùng trên tay vẫn mấy bao thuốc, đi gần lại chỗ chị Hương đứng nghe. Anh cán bộ tiến lại gần Tùng, đưa tay vỗ vỗ vai cậu ta:
THẦY CÔ TẢI NHÉ!
HAI BỐ CON MÌNH CÙNG SỬA SAI
Nhà Nam nằm ven đô, gần quốc lộ 18. Nam trạc tuổi trung niên đang cùng đám bạn ngồi chơi bài. Trên chiếc chiếu cói đã cũ rách, ấm chén pha trà vứt bề bộn, mùi khói thuốc lá nồng nặc trong căn nhà nhỏ rộng khoảng 35m2, đồ đạc chẳng có gì giá trị.
Tùng, cậu con trai lớn của Nam đang học lớp 9 vừa giúp mẹ đưa hàng ra chợ về, vừa đi vào đến sân, đang dựng xe. Nam đang chơi bài, nghe tiếng động nhìn ra sân thấy con trai, Nam gọi vào hỏi.
Nam: Mẹ có dặn gì không?
Tùng (nhanh nhảu trả lời): Mẹ dặn, tý nữa mẹ về, bố và mẹ đi thăm ông ngoại, hình như ông bị ốm.
Trên chiếu, đám người chơi bài người nào cũng điếu thuốc trên miệng, từng hơi kéo vào rồi xả ra, Nam rít hơi thuốc, tay chia bài và dường như không quan tâm đến việc vợ dặn chuẩn bị đi thăm bố vợ bị ốm, Nam lấy tờ 50 nghìn đưa cho Tùng rồi bảo.
Nam: Ông già rồi, ốm là chuyện thường, thăm nom gì, để mẹ mày tự đi, cầm tiền sang nhà bác Hương mua cho bố bao thuốc Thăng Long.
Sơn là bạn trong đám đánh bài, thấy Nam bảo Tùng đi mua thuốc, Sơn quay lại nhìn Tùng rồi nhắc khẽ:
Sơn: Mua thuốc Thăng Long bao mềm nhé cu! Này nhé mua về bao nguyên không được thiếu điếu nào đâu thằng quỷ.
Tùng (vê vê tờ 50 nghìn trên tay, rồi đưa lên quẹt qua mũi cười ngạo nói với Sơn): Chú lại chọc quê cháu hả, dạo này cháu dùng kenk rồi, không dùng bình dân đâu.
Nói rồi Tùng phóng xe vút ra ngoài ngõ để đi mua thuốc lá, Sơn và mọi người lại tiếp tục chơi bài, khói thuốc vẫn nghi ngút.
Quầy bán thuốc nhà chị Hương hôm nay có vẻ vắng hơn mọi khi. Chị Hương đang xếp hàng.
Tùng (đi vào gọi to): Bác Hương, bán cháu một bao Kenk và một Thăng Long mềm.
Chị Hương nhìn Tùng có vẻ không muốn bán vì biết Tùng hay mua nợ và chưa trả hết nợ.
Chị Hương: Này nhé, không bán nợ đâu.
Tùng (rút tiền từ trong túi chìa ra đưa cho chị Hương): Đây “xiền” đây, trả nợ 3 bao hôm trước và hôm nay.
Chị Hương nhìn Tùng đang rút tiền từ trong túi quần ra, có vẻ thấy vui, liền đi ra chỗ để thuốc lá, lấy thuốc đưa cho Tùng.
Chị Hương: Kiếm được vụ gì hay lấy cắp tiền của mẹ, sao hôm nay “Cu” nhiều tiền thế…
Tùng (nhìn chị Hương có vẻ tự đắc, vênh mặt, tay đưa tiền cho chị Hương): Này nhé, đây chưa bao giờ biết ăn cắp, mà chỉ “mượn tạm” thôi nhé… (cười).
Tùng nhận thuốc từ tay chị Hương, cầm bao thuốc Tùng bóc bao kenk và châm hút, những hơi thuốc kéo nghiền thật sâu và xả ra hơi thật dài. Đúng lúc đồng chí cán bộ quản lý thị trường vừa đi tới, anh dừng xe máy trước quán chị Hương hỏi mua quà. Nhìn thấy chị Hương đưa cho Tùng mấy bao thuốc, rồi trước cửa hàng lại treo cả biển quảng cáo bán thuốc lá, anh khéo léo nhắc nhở:
Cán bộ quản lý thị trường: Chị Hương này, theo quy định của Luật phòng, chống tác hại thuốc lá thì việc buôn bán thuốc lá như bây giờ của cửa hàng là có vi phạm rồi đấy.
Chị Hương (nhíu mày): Thế ạ! Em có biết đâu, lâu nay em vẫn bán mà có sao đâu! Em vi phạm cái gì, chứ tụi em từ khi mở cửa hàng này có được nghe tuyên truyền gì về cấm quảng cáo bán thuốc lá đâu chứ!
Anh cán bộ (cười rồi nói): Chị treo biển quảng cáo để ở trước cửa hàng thế kia là vi phạm vào luật phòng, chống tác hại của thuốc lá năm 2012, vì Luật nghiêm cấm hành vi quảng cáo, khuyến mại thuốc lá, tiếp thị thuốc lá trực tiếp tới người tiêu dùng dưới mọi hình thức.
Tùng trên tay vẫn mấy bao thuốc, đi gần lại chỗ chị Hương đứng nghe. Anh cán bộ tiến lại gần Tùng, đưa tay vỗ vỗ vai cậu ta:
THẦY CÔ TẢI NHÉ!