- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 86,144
- Điểm
- 113
tác giả
TÀI LIỆU KỊCH BẢN Tiểu phẩm bạo lực học đường ngắn được soạn dưới dạng file word gồm 5 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
Hiền (Đang cầm trên tay quyển truyện rất đẹp, ngắm nghía, vuốt ve). Đây là quyển sách mình thích nhất, mẹ mới tặng mình hôm qua nhân dịp sinh nhật. Mình sẽ tranh thủ giờ ra chơi để đọc nó.
(Bên ngoài sân trường, một nhóm bạn cũng đang đi tới)
Diệu (Vẻ bực bội): Tức ông bà bô tao ghê, sáng xin có hai trăm ngàn hà mà ổng bả chửi tao nhoi hết, lát trưa tao về tao lấy luôn trong tủ khỏi xin. Hứ
Trang. Gì mại, xin đàng quàng chớ. Nhà tao á, xin nhiêu cho nhiêu, chả bao giờ ổng bả hỏi tao xin làm gì.
Diệu. Sướng nhất mày còn gì? Tao chán ở cái nhà đó lắm rồi. Mai mốt tao bỏ nhà đi cho ổng bả tìm chơi. Hứ (Quay sang Trang). Ủa mà mày nói, mày mới mua cái nón đẹp đâu, tao coi thử cỏi
Trang. Mua đâu mà mua, anh tao đi Pháp về tặng tao á.
Diệu: Vậy hả? Đâu, cho xem xí cỏi.
Trang: đưa mũ cho Diệu.
Diệu: Ừ cái mũ đẹp thật, chắc đắt lắm nhỉ. (rồi Diệu đội lên đầu)
Trang: Ờ, đắt lắm, anh bạn nói nó những gần trăm đô đấy.
Diệu. Trời đất, gần trăm đô. Cho bạn mượn đội 1 tháng rồi bạn trả. Thích quá.
Trang. Hông được đâu, trả lại đây
Diệu: Không, tháng sau mới trả (Diệu đội mũ trên đầu mình và bỏ chạy).
Diệu và Trang: chạy đuổi nhau. Diệu chạy nhanh va mạnh vào Hiền. Hiền dang cầm quyển sách đọc, Diệu cầm 1 bên quyển sách của Hiền để tránh Trang, Trang chạy theo, chụp tay Diệu….
Hậu quả … quyển sách trên tay Hiền rách làm đôi.
Hiền: (tẩn ngẩn ngồi xuống nhặt quyển sách tay - muốn khóc. Trang bắt được Diệu)
Diệu - Trang: (dừng lại) Giỡn xí, có gì mặt gằm dữ dị?
Hiền: Mấy cậu giỡn làm rách quyển sách mà tớ rất quý. Bắt đền cậu đấy!
Diệu: Úi giời... tưởng gì …? Có quyển sách thì có cái gì? Ăn thua gì? (mặt vênh lên có vẻ thách thức)
Trang: Ờ, Ba cái quyển sách tào lao, có gì mà quý. Làm lố quá.
Phương (Từ nơi khác chạy đến) Ê Ê, có chuyện gì dợ?
Diệu: Con Hiền nó bắt tui đền quyển sách bắc gớm của nó mà!
Phương: Chời ơi, có dị thôi hả! Vớ vẩn! Ha … ha…. ha….
Diệu – Trang: Ha… ha…ha… có cái gì đâu? có cái gì đâu..? Làm lố quá (cả Trang và Diệu, Phương ồ lên cười khoái chí)
Hiền: (mặt đỏ lên tỏ ra vẻ tiếc của, tỏ ra tức vì bị trêu) Diệu lại đây tao biểu, mày không xin lỗi mà lại còn trêu tức tao hả?
(Vừa nói, Hiền túm lấy cổ áo Diệu cả hai xô đẩy nhau
Cảnh 1. Tại khoảng sân trước sân trường
Hiền (Đang cầm trên tay quyển truyện rất đẹp, ngắm nghía, vuốt ve). Đây là quyển sách mình thích nhất, mẹ mới tặng mình hôm qua nhân dịp sinh nhật. Mình sẽ tranh thủ giờ ra chơi để đọc nó.
(Bên ngoài sân trường, một nhóm bạn cũng đang đi tới)
Diệu (Vẻ bực bội): Tức ông bà bô tao ghê, sáng xin có hai trăm ngàn hà mà ổng bả chửi tao nhoi hết, lát trưa tao về tao lấy luôn trong tủ khỏi xin. Hứ
Trang. Gì mại, xin đàng quàng chớ. Nhà tao á, xin nhiêu cho nhiêu, chả bao giờ ổng bả hỏi tao xin làm gì.
Diệu. Sướng nhất mày còn gì? Tao chán ở cái nhà đó lắm rồi. Mai mốt tao bỏ nhà đi cho ổng bả tìm chơi. Hứ (Quay sang Trang). Ủa mà mày nói, mày mới mua cái nón đẹp đâu, tao coi thử cỏi
Trang. Mua đâu mà mua, anh tao đi Pháp về tặng tao á.
Diệu: Vậy hả? Đâu, cho xem xí cỏi.
Trang: đưa mũ cho Diệu.
Diệu: Ừ cái mũ đẹp thật, chắc đắt lắm nhỉ. (rồi Diệu đội lên đầu)
Trang: Ờ, đắt lắm, anh bạn nói nó những gần trăm đô đấy.
Diệu. Trời đất, gần trăm đô. Cho bạn mượn đội 1 tháng rồi bạn trả. Thích quá.
Trang. Hông được đâu, trả lại đây
Diệu: Không, tháng sau mới trả (Diệu đội mũ trên đầu mình và bỏ chạy).
Diệu và Trang: chạy đuổi nhau. Diệu chạy nhanh va mạnh vào Hiền. Hiền dang cầm quyển sách đọc, Diệu cầm 1 bên quyển sách của Hiền để tránh Trang, Trang chạy theo, chụp tay Diệu….
Hậu quả … quyển sách trên tay Hiền rách làm đôi.
Hiền: (tẩn ngẩn ngồi xuống nhặt quyển sách tay - muốn khóc. Trang bắt được Diệu)
Diệu - Trang: (dừng lại) Giỡn xí, có gì mặt gằm dữ dị?
Hiền: Mấy cậu giỡn làm rách quyển sách mà tớ rất quý. Bắt đền cậu đấy!
Diệu: Úi giời... tưởng gì …? Có quyển sách thì có cái gì? Ăn thua gì? (mặt vênh lên có vẻ thách thức)
Trang: Ờ, Ba cái quyển sách tào lao, có gì mà quý. Làm lố quá.
Phương (Từ nơi khác chạy đến) Ê Ê, có chuyện gì dợ?
Diệu: Con Hiền nó bắt tui đền quyển sách bắc gớm của nó mà!
Phương: Chời ơi, có dị thôi hả! Vớ vẩn! Ha … ha…. ha….
Diệu – Trang: Ha… ha…ha… có cái gì đâu? có cái gì đâu..? Làm lố quá (cả Trang và Diệu, Phương ồ lên cười khoái chí)
Hiền: (mặt đỏ lên tỏ ra vẻ tiếc của, tỏ ra tức vì bị trêu) Diệu lại đây tao biểu, mày không xin lỗi mà lại còn trêu tức tao hả?
(Vừa nói, Hiền túm lấy cổ áo Diệu cả hai xô đẩy nhau