Admin Yopo
Ban quản trị Team YOPO
- Tham gia
- 15/8/22
- Bài viết
- 6,066
- Điểm
- 48
tác giả
Biện pháp quản lý của Hiệu trưởng về đổi mới Phương pháp dạy học, tại trường THCS Phan Bội Châu - Krông Buk, nhằm nâng cao chất lượng giáo dục được soạn dưới dạng file word/PDF/ powerpoint gồm 37 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
1. Lý do chọn đề tài:
Thế kỷ XXI, thế kỷ của sự bùng nổ kỳ diệu về trí tuệ của loài người trong đó giáo dục (GD) đóng một vai trò đặc biệt quan trọng về chiến lược phát triển của mỗi quốc gia. Việt Nam, thành viên chính thức của tổ chức thương mại thế giới (WTO), vấn đề đặt ra với ngành Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) là cần phải đổi mới chiến lược đào tạo con người, đặc biệt cần đổi mới phương pháp dạy học (PPDH), nhằm trang bị cho thế hệ trẻ về trình độ học vấn, về nhân cách theo hướng đào tạo nguồn nhân lực năng động, sáng tạo, để thích ứng với sự phát triển như vũ bão của khoa học và công nghệ đồng thời tham gia tích cực vào công cuộc công nghiệp hoá, hiện đại hoá (CNH-HĐH) đất nước.
Luật giáo dục 2005, điều 28.2 đã ghi rõ: “Phương pháp giáo dục (PPGD) phổ thông phải phát huy tính tích cực, tự giác, chủ động, sáng tạo của học sinh; phù hợp với đặc điểm của từng lớp học, môn học; bồi dưỡng phương pháp (PP) tự học, khả năng làm việc theo nhóm; rèn luyện kỹ năng vận dụng kiến thức vào thực tiễn; tác động đến tình cảm, đem lại niềm vui, hứng thú học tập cho học sinh”.
Năm học 2009 – 2010 với chủ đề “ Đổi mới công tác quản lý, nâng cao chất lượng giáo dục” đã nhận được sự đồng thuận cao của ngành GD các địa phương. Tuy nhiên, trong báo cáo tổng kết năm học 2009-2010, lãnh đạo Bộ GD&ĐT cũng nhận định, thực trạng chất lượng giáo dục nhìn chung còn thấp, quản lý giáo dục còn nhiều bất cập, trong đó có việc phân cấp chưa hợp lý về quản lý giữa bộ với các ngành, địa phương, cả về quản lý tài chính. Đặc biệt, vẫn còn phổ biến tình trạng dạy theo kiểu “đọc - chép”.
Mặc dầu đã có nhiều cố gắng, nhưng đến nay sự chuyển biến về PPDH ở các trường trung học cơ sở (THCS) ở huyện Krông Buk nói chung và trường THCS Phan Bội Châu nói riêng vẫn còn rất chậm chạp, phổ biến vẫn là cách dạy truyền thụ một chiều phối hợp với giảng giải xen kẽ vấn đáp. Học sinh vẫn đang là những thực thể thụ động, nghe, ghi nhớ, và tái hiện.
Có nhiều nguyên nhân làm hạn chế quá trình đổi mới PPDH, song chúng tôi cho rằng nguyên nhân chính không phải do đội ngũ giáo viên chưa nhận thức đúng về vấn đề này, bởi vì khi tiếp cận với đội ngũ giáo viên có thể thấy đa số họ đều tâm huyết, mong muốn đổi mới, nhưng lại lúng túng không biết nên đổi mới cái gì?
đổi mới như thế nào? và bắt đầu từ đâu?
Xét về góc độ quản lý, thấy rằng Hiệu trưởng phần lớn mới dừng lại ở chủ trương mà còn thiếu những biện pháp cụ thể để tác động và liên kết giữa người dạy với người học; Chưa tạo được động lực của việc ĐMPPDH; Chưa lựa chọn những nội dung đổi mới thiết thực và có trọng tâm; Chưa tổ chức quá trình đổi mới một cách khoa học và hữu hiệu.
Để nâng cao chất lượng dạy học, chấm dứt tình trạng dạy “đọc – chép” ở THCS, mỗi giáo viên, cán bộ quản lý giáo dục phải thực hiện đổi mới trong phương pháp dạy học và quản lý. Theo đó, mỗi trường có một kế hoạch cụ thể và từng địa phương cấp tỉnh có một chương trình đổi mới phương pháp dạy học. Bộ trưởng GD & ĐT Phạm Vũ Luận cũng nhận định “Thực hiện nâng cao giáo dục đào tạo là quá trình phải có thời gian”. Năm học 2010 – 2011 với chủ đề “Tiếp tục đổi mới công tác quản lý, nâng cao chất lượng giáo dục” ngành sẽ tăng cường hơn việc đổi mới quản lý, phân cấp rõ ràng. Tuy nhiên, nâng cao chất lượng giáo dục không chỉ ở phương pháp dạy - học, đổi mới sách giáo khoa…, mà còn nâng cao trách nhiệm GD đạo đức trong từng gia đình, cộng đồng, mỗi bậc phụ huynh.
Để việc ĐMPPDH thực sự trở thành nhu cầu, thành thói quen của từng giáo viên (GV) trong mỗi giờ lên lớp, chứ không chỉ để "biểu diễn" trong các giờ thao giảng hay giờ dự thi GV dạy giỏi, mà phải có sự chuẩn bị từ nhiều phía: Bản thân GV; Sự hỗ trợ của phương tiện dạy học; Sự động viên, khích lệ của nhà trường… trong đó ý thức, trách nhiệm của bản thân mỗi GV là yếu tố quan trọng và tuy nhiên còn gặp nhiều gian nan. Thuyết giảng “đọc - chép”, lệ thuộc vào SGK là thói quen của GV nhiều năm nay, đó là rào cản trước tiên mà chính GV phải vượt qua. Có người dạy lâu năm, không cần cầm sách giáo khoa (SGK), cứ lên lớp là dạy, lớp nào cũng vậy, thậm chí chẳng cần cấu trúc lại bài dạy mà chỉ theo các đề mục của sách để giảng. Từ đây, GV quen luôn cách đọc cho học sinh (HS) chép các ý chính, điều này tạo ra thói quen thụ động của HS: thầy nói sao, trò ghi vậy, chỉ biết học thuộc lòng, không cần suy nghĩ và cũng ít thắc mắc. Để chống lại thói quen xấu này, nhiều GV đã tìm tòi những cách thức mới để truyền tải kiến thức, song do nhận thức chưa thật đầy đủ nên việc ĐMPPDH chưa hiệu quả.
1. Lý do chọn đề tài:
Thế kỷ XXI, thế kỷ của sự bùng nổ kỳ diệu về trí tuệ của loài người trong đó giáo dục (GD) đóng một vai trò đặc biệt quan trọng về chiến lược phát triển của mỗi quốc gia. Việt Nam, thành viên chính thức của tổ chức thương mại thế giới (WTO), vấn đề đặt ra với ngành Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT) là cần phải đổi mới chiến lược đào tạo con người, đặc biệt cần đổi mới phương pháp dạy học (PPDH), nhằm trang bị cho thế hệ trẻ về trình độ học vấn, về nhân cách theo hướng đào tạo nguồn nhân lực năng động, sáng tạo, để thích ứng với sự phát triển như vũ bão của khoa học và công nghệ đồng thời tham gia tích cực vào công cuộc công nghiệp hoá, hiện đại hoá (CNH-HĐH) đất nước.
Luật giáo dục 2005, điều 28.2 đã ghi rõ: “Phương pháp giáo dục (PPGD) phổ thông phải phát huy tính tích cực, tự giác, chủ động, sáng tạo của học sinh; phù hợp với đặc điểm của từng lớp học, môn học; bồi dưỡng phương pháp (PP) tự học, khả năng làm việc theo nhóm; rèn luyện kỹ năng vận dụng kiến thức vào thực tiễn; tác động đến tình cảm, đem lại niềm vui, hứng thú học tập cho học sinh”.
Năm học 2009 – 2010 với chủ đề “ Đổi mới công tác quản lý, nâng cao chất lượng giáo dục” đã nhận được sự đồng thuận cao của ngành GD các địa phương. Tuy nhiên, trong báo cáo tổng kết năm học 2009-2010, lãnh đạo Bộ GD&ĐT cũng nhận định, thực trạng chất lượng giáo dục nhìn chung còn thấp, quản lý giáo dục còn nhiều bất cập, trong đó có việc phân cấp chưa hợp lý về quản lý giữa bộ với các ngành, địa phương, cả về quản lý tài chính. Đặc biệt, vẫn còn phổ biến tình trạng dạy theo kiểu “đọc - chép”.
Mặc dầu đã có nhiều cố gắng, nhưng đến nay sự chuyển biến về PPDH ở các trường trung học cơ sở (THCS) ở huyện Krông Buk nói chung và trường THCS Phan Bội Châu nói riêng vẫn còn rất chậm chạp, phổ biến vẫn là cách dạy truyền thụ một chiều phối hợp với giảng giải xen kẽ vấn đáp. Học sinh vẫn đang là những thực thể thụ động, nghe, ghi nhớ, và tái hiện.
Có nhiều nguyên nhân làm hạn chế quá trình đổi mới PPDH, song chúng tôi cho rằng nguyên nhân chính không phải do đội ngũ giáo viên chưa nhận thức đúng về vấn đề này, bởi vì khi tiếp cận với đội ngũ giáo viên có thể thấy đa số họ đều tâm huyết, mong muốn đổi mới, nhưng lại lúng túng không biết nên đổi mới cái gì?
đổi mới như thế nào? và bắt đầu từ đâu?
Xét về góc độ quản lý, thấy rằng Hiệu trưởng phần lớn mới dừng lại ở chủ trương mà còn thiếu những biện pháp cụ thể để tác động và liên kết giữa người dạy với người học; Chưa tạo được động lực của việc ĐMPPDH; Chưa lựa chọn những nội dung đổi mới thiết thực và có trọng tâm; Chưa tổ chức quá trình đổi mới một cách khoa học và hữu hiệu.
Để nâng cao chất lượng dạy học, chấm dứt tình trạng dạy “đọc – chép” ở THCS, mỗi giáo viên, cán bộ quản lý giáo dục phải thực hiện đổi mới trong phương pháp dạy học và quản lý. Theo đó, mỗi trường có một kế hoạch cụ thể và từng địa phương cấp tỉnh có một chương trình đổi mới phương pháp dạy học. Bộ trưởng GD & ĐT Phạm Vũ Luận cũng nhận định “Thực hiện nâng cao giáo dục đào tạo là quá trình phải có thời gian”. Năm học 2010 – 2011 với chủ đề “Tiếp tục đổi mới công tác quản lý, nâng cao chất lượng giáo dục” ngành sẽ tăng cường hơn việc đổi mới quản lý, phân cấp rõ ràng. Tuy nhiên, nâng cao chất lượng giáo dục không chỉ ở phương pháp dạy - học, đổi mới sách giáo khoa…, mà còn nâng cao trách nhiệm GD đạo đức trong từng gia đình, cộng đồng, mỗi bậc phụ huynh.
Để việc ĐMPPDH thực sự trở thành nhu cầu, thành thói quen của từng giáo viên (GV) trong mỗi giờ lên lớp, chứ không chỉ để "biểu diễn" trong các giờ thao giảng hay giờ dự thi GV dạy giỏi, mà phải có sự chuẩn bị từ nhiều phía: Bản thân GV; Sự hỗ trợ của phương tiện dạy học; Sự động viên, khích lệ của nhà trường… trong đó ý thức, trách nhiệm của bản thân mỗi GV là yếu tố quan trọng và tuy nhiên còn gặp nhiều gian nan. Thuyết giảng “đọc - chép”, lệ thuộc vào SGK là thói quen của GV nhiều năm nay, đó là rào cản trước tiên mà chính GV phải vượt qua. Có người dạy lâu năm, không cần cầm sách giáo khoa (SGK), cứ lên lớp là dạy, lớp nào cũng vậy, thậm chí chẳng cần cấu trúc lại bài dạy mà chỉ theo các đề mục của sách để giảng. Từ đây, GV quen luôn cách đọc cho học sinh (HS) chép các ý chính, điều này tạo ra thói quen thụ động của HS: thầy nói sao, trò ghi vậy, chỉ biết học thuộc lòng, không cần suy nghĩ và cũng ít thắc mắc. Để chống lại thói quen xấu này, nhiều GV đã tìm tòi những cách thức mới để truyền tải kiến thức, song do nhận thức chưa thật đầy đủ nên việc ĐMPPDH chưa hiệu quả.