- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 82,206
- Điểm
- 113
tác giả
POWERPOINT GIÁO ÁN Tiếng Việt lớp 1 Kết nối tri thức| Bài 4 Nếu không may bị lạc TUẦN 26 được soạn dưới dạng file PPT gồm 19 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội . Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thận kẻo bị lạc, Nếu không may bị lạc, các con nhớ đi ra cổng này. Nhìn kìa, trên cổng có lá cờ rất to”.
Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy vừa gọi: Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang ở đó.
Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội . Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thận kẻo bị lạc, Nếu không may bị lạc, các con nhớ đi ra cổng này. Nhìn kìa, trên cổng có lá cờ rất to”.
Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy vừa gọi: Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang ở đó.
THẦY CÔ TẢI NHÉ!
Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội . Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thận kẻo bị lạc, Nếu không may bị lạc, các con nhớ đi ra cổng này. Nhìn kìa, trên cổng có lá cờ rất to”.
Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy vừa gọi: Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang ở đó.
Sáng chủ nhật, bố cho Nam và em đi công viên. Công viên đông như hội . Khi vào cổng, bố dặn: “Các con cẩn thận kẻo bị lạc, Nếu không may bị lạc, các con nhớ đi ra cổng này. Nhìn kìa, trên cổng có lá cờ rất to”.
Công viên đẹp quá. Nam cứ mải mê xem hết chỗ này đến chỗ khác. Lúc ngoảnh lại thì không thấy bố và em đâu. Nam vừa chạy vừa gọi: Bố ơi! Bố ơi!”. Hoảng hốt, Nam suýt khóc. Chợt Nam nhìn thấy tấm biển “Lối ra cổng”. Nhớ lời bố dặn, Nam đi theo hướng tấm biển chỉ đường. “A, lá cờ kia rồi!”. Nam mừng rỡ khi thấy bố và em đang ở đó.
THẦY CÔ TẢI NHÉ!