- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 82,206
- Điểm
- 113
tác giả
TÀI LIỆU Dẫn chứng hay cho văn nghị luận xã hội được soạn dưới dạng file word gồm 36 trang. Các bạn xem và tải dẫn chứng hay cho văn nghị luận xã hội về ở dưới.
1. SỐNG HÒA NHẬP
Lũy tre nếu tách mình ra thành những cây đơn chiếc thì thật khó để chống trọi với tai ương bão táp. Mặt biển mênh mông nếu tách mình ra thành những giọt nước lẻ loi thì những cơn sóng vốn là vẻ đẹp kiêu hãnh của biển cũng dần tan biến. Đám mây trắng bồng bềnh trôi giữa trời nếu tách mình ra thành ngàn đốm nhỏ li ti thì mãi mãi sẽ không có một cơn mưa nào đổ ngang qua thế gian này nữa… Con người nếu tách mình ra khỏi cộng đồng thì liệu chúng ta có như lũy tre kia, mặt biển kia, đám mây kia đang tìm đến sựu hủy diệt?
2. HẠNH PHÚC
Nếu ví rằng cuộc sống là một bản nhạc với vô vàn những giai điệu trầm bổng khác nhau thì hạnh phúc lại chính là một nốt nhạc du dương để đưa con người hòa vào âm điệu của cuộc sống. Liệu có phải vì thế mà con người cứ mải miết chờ đợi hạnh phúc sẽ đến với mình không? Có một sự thật rằng: Chúng ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy hạnh phúc ở những chân trời xa xôi, huyễn hoặc. Con người chỉ thực sự hạnh phúc khi họ tìm kiếm cho mình những khát khao giản dị giữa đời thường.
3. SỐNG LÀ CHÍNH MÌNH
Cuộc sống là những mảnh ghép muôn màu. Bên cạnh màu đỏ chói lọi là màu trắng tinh khôi, bên cạnh màu vàng rực rỡ là màu xanh dịu mát. Mỗi chúng ta là một mảnh ghép số phận mang cá tính và số mệnh khác nhau tồn tại trên cuộc sống này. Mảnh ghép nào cũng quý, màu sắc nào cũng đẹp nhưng đừng để gam màu của mình bị pha tạp, hình dạng của mình bị bóp méo. Hãy sống là chính mình.
4. TÌNH YÊU THƯƠNG
* Có bao giờ bạn nghe được tiếng lá rơi, thấy được chồi non mới nhú, hay bạn đã nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của mẹ, hôn lên đôi mắt đầy nếp nhăn của cha để nhận ra họ đang già đi hay chưa? Bạn đã lắng nghe tiếng chim hót chào ngày mới, lắng nghe tiếng rao ngoài ngõ, lắng nghe tiếng rì rào trên những cánh đồng quê? Hay bạn đã chạm vào cánh hoa mềm mại của bó cúc trắng tinh hay thử vuốt ve bộ lông mượt mà của con mèo bên nhà? Nếu chưa thì tôi đã may mắn hơn bạn rất nhiều vì tôi đã được thử. Cuộc sống là bức tranh lung linh trong mắt tôi, là bản nhạc trầm bổng qua tai tôi, và một cuộc sống yêu thương trong trái tim tôi.
*
Cuộc sống như một bát nước đầy chứa những giọt nước của yêu thương; con người ta học cách yêu thương và sẻ chia đi yêu thương thì bát nước ấy cứ thế đong đầy lên bằng những niềm vui và hạnh phúc; và cũng khô cạn dần nếu con người không chịu mở cửa trái tim để trao gửi yêu thương đi. Những con người không tiếp nhận thêm nước cho bát nước yêu thương ấy, tâm hồn sẽ héo úa và khô cạn đi từng ngày; họ dần dần sống một lối sống vô cảm, chỉ quan tâm đến những gì thỏa mãn cho sở thích của riêng mình.
5. Ý CHÍ NGHỊ LỰC
Mở đầu cuốn tiểu thuyết: «Tiếng chim hót trong bụi mận gai», tác giả có nhắc đến: «Con chim chỉ hót một lần nhưng tiêng hót hay nhất thế gian, tiếng hoit1 làm cho muôn loài thản thốt, thượng đế trên trời cũng phải lắng tai nghe, đó là tiếng hót của loài chim hoạ mi. Nhưng chỉ khi nó đậm mình vào bụi gai, chiếc gai dài, nhọn xuyên qua trái tim bé nhỏ của nó, chỉ tiếng hót ấy mới trở nên tuyệt diệu». Sẽ không có vinh quang nào mà không phải trải qua mổi đau ấy, những gì bạn được có, được cống hiến sẽ trở nên ý nghĩa và quý báo hơn rất nhiều…
1. Có những bài thơ đi qua đời ta, giản dị và mong manh. Với những nhịp đập mảnh mai, êm ái của trái tim, những rung động mơ hồ của cảm xúc nhưng để lại trong ta một nốt nhạc ngân nga, ngân nga mãi. Những nốt nhấn cảm xúc ấy cứ đeo đẳng, ám ảnh suốt một đời, làm ta xúc động và trăn trở. Phải chăng đó là những câu thơ hay, những câu thơ đã đạt được phẩm chất đích thực và phải chăng cũng chính là những day dứt băn khoăn của người nghệ sĩ suốt một đời sống chết với thơ?
2. Nhà thơ lúc nào cũng kín đáo, tinh tế, không ồn ào mà sâu sắc thâm trầm, và cái đẹp được thực hiện không bốc lên ở bề mặt, mà có sức lặng động ở chiều sâu. Nhưng dù thể hiện ở bình diện nào thì muôn đời văn chương đều phải đẹp, cái đẹp đọng ở ngòi bút của tác giả được kết tinh những tài năng cá biệt và tấm lòng luôn trăn trở về cuộc sống.
3. Âm nhạc sẽ không xuất hiện và không làm rung động lòng người nếu cuộc sống không kỳ diệu với muôn nghìn âm thanh trầm bỏng. Âm thanh là phương tiện biểu hiện của âm nhạc cũng như ngôn ngữ làm nên thế giới văn chương. Nhà văn là kỹ sư tâm hồn với chất liệu ngôn ngữ trong tay, phải học hỏi sáng tạo để cấu thành tác phẩm.
4. Cho nên ta thường thấy ở văn chương bi kịch thường sâu, thường đi vào tim của con người để tìm thấy ở đấy một giọt nước mắt, một sự bị thương trong số phận của nhân vật, để rồi cảm thông, thương xót nhân vật. Còn văn chương trào lộng thì thường lôi bản chất thật của sự vật lên bế nổi để phê phán, để tìm ở đấy những tiếng cười chua chát và mỉa mai một xã hội
Lời văn vận dụng vào bài làm
1. SỐNG HÒA NHẬP
Lũy tre nếu tách mình ra thành những cây đơn chiếc thì thật khó để chống trọi với tai ương bão táp. Mặt biển mênh mông nếu tách mình ra thành những giọt nước lẻ loi thì những cơn sóng vốn là vẻ đẹp kiêu hãnh của biển cũng dần tan biến. Đám mây trắng bồng bềnh trôi giữa trời nếu tách mình ra thành ngàn đốm nhỏ li ti thì mãi mãi sẽ không có một cơn mưa nào đổ ngang qua thế gian này nữa… Con người nếu tách mình ra khỏi cộng đồng thì liệu chúng ta có như lũy tre kia, mặt biển kia, đám mây kia đang tìm đến sựu hủy diệt?
2. HẠNH PHÚC
“Hạnh phúc ơi! Hạnh phúc ở thật gần
Nhưng không phải ai cần đều có được
Cuộc đời có những điều không biết trước
Hạnh phúc trong tay lại bước xa dần”
(Hạnh phúc thật gần)
Nhưng không phải ai cần đều có được
Cuộc đời có những điều không biết trước
Hạnh phúc trong tay lại bước xa dần”
(Hạnh phúc thật gần)
Nếu ví rằng cuộc sống là một bản nhạc với vô vàn những giai điệu trầm bổng khác nhau thì hạnh phúc lại chính là một nốt nhạc du dương để đưa con người hòa vào âm điệu của cuộc sống. Liệu có phải vì thế mà con người cứ mải miết chờ đợi hạnh phúc sẽ đến với mình không? Có một sự thật rằng: Chúng ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy hạnh phúc ở những chân trời xa xôi, huyễn hoặc. Con người chỉ thực sự hạnh phúc khi họ tìm kiếm cho mình những khát khao giản dị giữa đời thường.
3. SỐNG LÀ CHÍNH MÌNH
Cuộc sống là những mảnh ghép muôn màu. Bên cạnh màu đỏ chói lọi là màu trắng tinh khôi, bên cạnh màu vàng rực rỡ là màu xanh dịu mát. Mỗi chúng ta là một mảnh ghép số phận mang cá tính và số mệnh khác nhau tồn tại trên cuộc sống này. Mảnh ghép nào cũng quý, màu sắc nào cũng đẹp nhưng đừng để gam màu của mình bị pha tạp, hình dạng của mình bị bóp méo. Hãy sống là chính mình.
4. TÌNH YÊU THƯƠNG
* Có bao giờ bạn nghe được tiếng lá rơi, thấy được chồi non mới nhú, hay bạn đã nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của mẹ, hôn lên đôi mắt đầy nếp nhăn của cha để nhận ra họ đang già đi hay chưa? Bạn đã lắng nghe tiếng chim hót chào ngày mới, lắng nghe tiếng rao ngoài ngõ, lắng nghe tiếng rì rào trên những cánh đồng quê? Hay bạn đã chạm vào cánh hoa mềm mại của bó cúc trắng tinh hay thử vuốt ve bộ lông mượt mà của con mèo bên nhà? Nếu chưa thì tôi đã may mắn hơn bạn rất nhiều vì tôi đã được thử. Cuộc sống là bức tranh lung linh trong mắt tôi, là bản nhạc trầm bổng qua tai tôi, và một cuộc sống yêu thương trong trái tim tôi.
*
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm một ngày mới để yêu thương”
Ta có thêm một ngày mới để yêu thương”
Cuộc sống như một bát nước đầy chứa những giọt nước của yêu thương; con người ta học cách yêu thương và sẻ chia đi yêu thương thì bát nước ấy cứ thế đong đầy lên bằng những niềm vui và hạnh phúc; và cũng khô cạn dần nếu con người không chịu mở cửa trái tim để trao gửi yêu thương đi. Những con người không tiếp nhận thêm nước cho bát nước yêu thương ấy, tâm hồn sẽ héo úa và khô cạn đi từng ngày; họ dần dần sống một lối sống vô cảm, chỉ quan tâm đến những gì thỏa mãn cho sở thích của riêng mình.
5. Ý CHÍ NGHỊ LỰC
Mở đầu cuốn tiểu thuyết: «Tiếng chim hót trong bụi mận gai», tác giả có nhắc đến: «Con chim chỉ hót một lần nhưng tiêng hót hay nhất thế gian, tiếng hoit1 làm cho muôn loài thản thốt, thượng đế trên trời cũng phải lắng tai nghe, đó là tiếng hót của loài chim hoạ mi. Nhưng chỉ khi nó đậm mình vào bụi gai, chiếc gai dài, nhọn xuyên qua trái tim bé nhỏ của nó, chỉ tiếng hót ấy mới trở nên tuyệt diệu». Sẽ không có vinh quang nào mà không phải trải qua mổi đau ấy, những gì bạn được có, được cống hiến sẽ trở nên ý nghĩa và quý báo hơn rất nhiều…
************************
Lí luận văn học hỗ trợ phần NLVH
Lí luận văn học hỗ trợ phần NLVH
1. Có những bài thơ đi qua đời ta, giản dị và mong manh. Với những nhịp đập mảnh mai, êm ái của trái tim, những rung động mơ hồ của cảm xúc nhưng để lại trong ta một nốt nhạc ngân nga, ngân nga mãi. Những nốt nhấn cảm xúc ấy cứ đeo đẳng, ám ảnh suốt một đời, làm ta xúc động và trăn trở. Phải chăng đó là những câu thơ hay, những câu thơ đã đạt được phẩm chất đích thực và phải chăng cũng chính là những day dứt băn khoăn của người nghệ sĩ suốt một đời sống chết với thơ?
2. Nhà thơ lúc nào cũng kín đáo, tinh tế, không ồn ào mà sâu sắc thâm trầm, và cái đẹp được thực hiện không bốc lên ở bề mặt, mà có sức lặng động ở chiều sâu. Nhưng dù thể hiện ở bình diện nào thì muôn đời văn chương đều phải đẹp, cái đẹp đọng ở ngòi bút của tác giả được kết tinh những tài năng cá biệt và tấm lòng luôn trăn trở về cuộc sống.
3. Âm nhạc sẽ không xuất hiện và không làm rung động lòng người nếu cuộc sống không kỳ diệu với muôn nghìn âm thanh trầm bỏng. Âm thanh là phương tiện biểu hiện của âm nhạc cũng như ngôn ngữ làm nên thế giới văn chương. Nhà văn là kỹ sư tâm hồn với chất liệu ngôn ngữ trong tay, phải học hỏi sáng tạo để cấu thành tác phẩm.
4. Cho nên ta thường thấy ở văn chương bi kịch thường sâu, thường đi vào tim của con người để tìm thấy ở đấy một giọt nước mắt, một sự bị thương trong số phận của nhân vật, để rồi cảm thông, thương xót nhân vật. Còn văn chương trào lộng thì thường lôi bản chất thật của sự vật lên bế nổi để phê phán, để tìm ở đấy những tiếng cười chua chát và mỉa mai một xã hội