- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 85,996
- Điểm
- 113
tác giả
BỘ ĐOẠN VĂN, DÀN Ý - BÀI VĂN TRỌNG TÂM SÁCH NGỮ VĂN 6 KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG CẢ NĂM 2024-2025 * ÔN THI HSG VĂN 6 được soạn dưới dạng file word gồm 111 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
BỘ ĐOẠN VĂN, DÀN Ý - BÀI VĂN TRỌNG TÂM SÁCH NGỮ VĂN 6
ĐỀ 1: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
-Giới thiệu về người em sẽ kể và câu chuyện làm em có ấn tượng sâu sắc
+ Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.
+ Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều.
+ Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
THÂN BÀI
1. Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà.
+Nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
2.Diễn biến câu chuyện
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to.
Vì sân trường lúc ấy ngập nước, em lại chạy nhanh nên không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi.
Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố.
Hai bố con thế là cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, do chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường.
Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân.
Trời cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng.
Kết quả sau đó
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng.
Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn.
Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng. bình yên.
Lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.
KẾT BÀI
Nêu cảm nghĩ của bản thân:
Câu chuyện ấy vẫn để lại cho em một ấn tượng sâu sắc, mỗi khi trời đổ cơn mưa, em lại nhớ về ngày hôm đó
Em cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương
Lời khuyên dành cho mọi người
Bố là người gánh vác gia đình, là người có thể che chở cho ta trước mọi giông bão cuộc đời.
Ai còn có bố thì hãy biết yêu thương và hiếu thảo với bố như cách mà chúng ta yêu mẹ của mình vậy.
BÀI VIẾT THAM KHẢO TỪ DÀN Ý CHI TIẾT
Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều. Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà. Như thường lệ, bố sau khi tan làm sẽ đến trước cổng trường chờ em ra về. Thế nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to. Sân trường lúc ấy ngập nước, em xót bố nên lại chạy nhanh và không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi. Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố. Có ai có cảm giác giống như em không, đó là cảm giác mừng rỡ hạnh phúc khi vừa bước ra cánh cổng trường đã có bố mẹ mình đợi sẵn ở đó. Càng vui hơn là trong một đám đông những con người đang hối hả chạy, người nào cũng mặc áo mưa trùm kín cả người, thì bố lại nhanh chóng nhận ra em ngay. Em tập tễnh chạy đến bên bố, bố liền hỏi: “Chân con làm sao thế?”. Em đã kể bố nghe là em không cẩn thận nên bị ngã, chỉ hơi đau nhẹ một chút thôi. Và thế là hai bố con cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường. Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân. Trời thì cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng. Con đường về nhà còn rất xa, mặc dù tác động từ mưa gió rất lớn, nhưng đôi chân của bố vẫn bước đi không ngừng nghỉ. Thời tiết như thế này nên không có một hàng quán sửa xe nào mở cửa, thế là hai bố con đành phải dắt bộ về đến nhà.
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng. Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn. Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối do mẹ chuẩn bị. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng, bình yên. Vừa ăn tối vừa nhìn bố, lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.
Câu chuyện ấy vẫn để lại cho em một ấn tượng sâu sắc, mỗi khi trời đổ cơn mưa, em lại nhớ về ngày hôm đó. Em cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương. Ngoài có mẹ chăm lo cho gia đình, thì bố lại là người gánh vác gia đình, là người có thể che chở cho ta trước mọi giông bão cuộc đời. Em muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng ai còn có bố thì hãy biết yêu thương và hiếu thảo với bố như cách mà chúng ta yêu mẹ của mình vậy.
ĐỀ 2: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
Giới thiệu người thân và tình huống người thân để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng em.
+ Mẹ - tiếng gọi sao mà thân thương đến thế! Mẹ là người mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày sinh ra chúng ta, lo cho ta từng bữa ăn, giấc ngủ đến chuyện học hành.
+ Ngày con ốm đau cũng là những đêm mẹ thao thức không ngủ được, một tay chăm sóc con.
+ Những ngày ốm vừa qua thật may mắn vì tôi có mẹ ở cạnh bên lo lắng từng giờ. Kỉ niệm này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ quên được.
THÂN BÀI
Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+ Thứ năm tuần trước, tôi đi học mà chủ quan không xem dự báo thời tiết. Vào buổi chiều sau khi tan học, tôi tung tăng đạp xe về nhà, bỗng có một trận mưa rào ùn ùn kéo đến.
+ Lúc tới nhà, cả người tôi đều đã ướt nhẹp. Tới tối, cả người tôi bỗng nóng bừng, đầu óc lảo đảo. Tôi đã bị sốt, không ngờ đây lại là trận ốm nặng nhất tôi gặp từ trước tới giờ.
Hành động, cử chỉ của mẹ
+ Từ khi tôi ốm, mẹ có thêm mối bận tâm. Bố tôi công tác ở ngoài đảo xa, mình mẹ ở nhà chăm sóc tôi.
+ Mẹ viết giấy xin phép nghỉ học, gọi điện cho cô giáo xin cho tôi nghỉ ốm mấy hôm.
+ Mấy ngày này, hằng đêm mẹ đều thao thức, ngủ không ngon giấc để kiểm tra nhiệt độ cơ thể tôi. Thỉnh thoảng khó chịu thức giấc giữa đêm tôi lại thấy mẹ ngủ gục bên giường.
Ngoại hình, tâm trạng của me khi em bị ốm
+ Trong mấy ngày tôi sốt cao, ánh mắt mẹ chẳng hề rời khỏi tôi giây phút nào, ánh mắt ấy ngập tràn sự lo lắng khiến tôi cảm thấy thật có lỗi.
+ Thức trắng cạnh tôi mấy đêm, đôi mắt mẹ lộ rõ vẻ mệt mỏi, quầng mắt đã hơi thâm lại, những vết chân chim xô vào nhau, vậy mà mẹ vẫn cứ ân cần hỏi han tôi không một lời trách mắng.
+ Thấy mẹ như vậy, dù miệng đắng ngắt tôi vẫn cố ăn uống đầy đủ để mau khỏi bệnh, phụ giúp mẹ, khiến mẹ vui hơn.
Thái độ của mẹ khi em bị ốm
+ Do tôi chủ quan nên đi học về bị dính nước mưa, vậy mà mẹ không hề trách mắng nặng lời, mẹ chỉ nhìn tôi với ánh mắt hiền dịu xót xa, chăm lo cho tôi dịu dàng từng chút một.
+ Mẹ ân cần động viên mỗi khi tôi cảm thấy khó chịu hay không ăn nổi thức ăn. Những lời động viên của mẹ tiếp thêm cho tôi sức mạnh to lớn.
Tình cảm, cảm xúc của em khi được mẹ chăm sóc
+ Sau mấy ngày dưới sự chăm sóc tận tình của mẹ, bệnh của tôi cũng đã gần khỏi hẳn. Trải qua mấy ngày vừa rồi, tôi không thể nào quên những cử chỉ và việc làm mẹ đã làm cho tôi.
+ Mẹ có lẽ là người duy nhất trên thế giới ân cần với tôi, yêu thương tôi vô điều kiện như vậy.
+ Tôi cảm thấy biết ơn cuộc đời vì đã may mắn là con gái của mẹ.
KẾT BÀI
Bày tỏ suy nghĩ của em về tấm lòng người mẹ
+ Có câu thơ “tình mẹ bao la như biển Thái Bình”, tôi thì nghĩ rằng tình mẹ bao la đến nỗi chẳng ai đong đếm nổi, cũng chẳng gì có thể so sánh bằng.
+ Tình mẹ là động lực thiêng liêng giúp con có dũng khí đối mặt với sóng gió để trưởng thành.
Lời khuyên dành cho mọi người
+ Mẹ yêu ta vô điều kiện, hi sinh cho ta cả cuộc đời, chính vì vậy “ Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc/ Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe con”.
BÀI VIẾT THAM KHẢO TỪ DÀN Ý CHI TIẾT
Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Thật vậy, có lẽ đi khắp thế gian ta cũng chẳng thể nào gặp được người tốt với ta như mẹ. Mẹ- tiếng gọi ngọt ngào thân quen nhất của cuộc đời. Mẹ là người mang nặng đẻ đau chính tháng mười ngày sinh ra ta, chăm lo cho ta từng bữa ăn, giấc ngủ đến chuyện học hành. Những ngày con ốm đau cũng là những đêm mẹ lắng lo không ngủ. Mẹ tôi cũng là một người phụ nữ vĩ đại như thế. Những ngày đau ốm vừa qua đúng là những ngày tồi tệ nhất cuộc đời tôi, thật may mắn vì tôi có mẹ ở bên chăm sóc. Kỉ niệm này mãi mãi tôi chẳng thể nào quên được.
Thứ năm tuần trước, tôi tung tăng đi học như mọi ngày, nhưng lại quên xem dự báo thời tiết nên không biết hôm ấy trời sẽ có mưa to. Tới buổi chiều, sau khi tan học, tôi đạp chiếc xe nhỏ về nhà, khi đang đi qua cánh đồng làng, trời bỗng tối sầm lại, rất nhanh những cơn mưa như trút nước đã kéo xuống, không có chỗ trú thân lại không mang áo mưa, tôi chỉ có thể gắng sức đạp xe về nhà nhanh nhất có thể. Tới nhà, cả người tôi đều ướt như chuột lột, mẹ thấy vậy vội vàng đem khăn khô lau khô cho tôi, mẹ xót xa lo lắng, chỉ sợ tôi ốm nặng. Đến tối hôm ấy, sau bữa cơm gia đình, tôi bắt đầu xây sẩm mặt mày, đầu óc
BỘ ĐOẠN VĂN, DÀN Ý - BÀI VĂN TRỌNG TÂM SÁCH NGỮ VĂN 6
KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG
ĐỀ 1: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
-Giới thiệu về người em sẽ kể và câu chuyện làm em có ấn tượng sâu sắc
+ Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.
+ Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều.
+ Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
THÂN BÀI
1. Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà.
+Nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
2.Diễn biến câu chuyện
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to.
Vì sân trường lúc ấy ngập nước, em lại chạy nhanh nên không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi.
Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố.
Hai bố con thế là cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, do chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường.
Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân.
Trời cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng.
Kết quả sau đó
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng.
Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn.
Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng. bình yên.
Lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.
KẾT BÀI
Nêu cảm nghĩ của bản thân:
Câu chuyện ấy vẫn để lại cho em một ấn tượng sâu sắc, mỗi khi trời đổ cơn mưa, em lại nhớ về ngày hôm đó
Em cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương
Lời khuyên dành cho mọi người
Bố là người gánh vác gia đình, là người có thể che chở cho ta trước mọi giông bão cuộc đời.
Ai còn có bố thì hãy biết yêu thương và hiếu thảo với bố như cách mà chúng ta yêu mẹ của mình vậy.
BÀI VIẾT THAM KHẢO TỪ DÀN Ý CHI TIẾT
Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều. Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà. Như thường lệ, bố sau khi tan làm sẽ đến trước cổng trường chờ em ra về. Thế nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to. Sân trường lúc ấy ngập nước, em xót bố nên lại chạy nhanh và không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi. Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố. Có ai có cảm giác giống như em không, đó là cảm giác mừng rỡ hạnh phúc khi vừa bước ra cánh cổng trường đã có bố mẹ mình đợi sẵn ở đó. Càng vui hơn là trong một đám đông những con người đang hối hả chạy, người nào cũng mặc áo mưa trùm kín cả người, thì bố lại nhanh chóng nhận ra em ngay. Em tập tễnh chạy đến bên bố, bố liền hỏi: “Chân con làm sao thế?”. Em đã kể bố nghe là em không cẩn thận nên bị ngã, chỉ hơi đau nhẹ một chút thôi. Và thế là hai bố con cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường. Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân. Trời thì cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng. Con đường về nhà còn rất xa, mặc dù tác động từ mưa gió rất lớn, nhưng đôi chân của bố vẫn bước đi không ngừng nghỉ. Thời tiết như thế này nên không có một hàng quán sửa xe nào mở cửa, thế là hai bố con đành phải dắt bộ về đến nhà.
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng. Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn. Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối do mẹ chuẩn bị. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng, bình yên. Vừa ăn tối vừa nhìn bố, lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.
Câu chuyện ấy vẫn để lại cho em một ấn tượng sâu sắc, mỗi khi trời đổ cơn mưa, em lại nhớ về ngày hôm đó. Em cảm thấy thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương. Ngoài có mẹ chăm lo cho gia đình, thì bố lại là người gánh vác gia đình, là người có thể che chở cho ta trước mọi giông bão cuộc đời. Em muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng ai còn có bố thì hãy biết yêu thương và hiếu thảo với bố như cách mà chúng ta yêu mẹ của mình vậy.
ĐỀ 2: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
Giới thiệu người thân và tình huống người thân để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng em.
+ Mẹ - tiếng gọi sao mà thân thương đến thế! Mẹ là người mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày sinh ra chúng ta, lo cho ta từng bữa ăn, giấc ngủ đến chuyện học hành.
+ Ngày con ốm đau cũng là những đêm mẹ thao thức không ngủ được, một tay chăm sóc con.
+ Những ngày ốm vừa qua thật may mắn vì tôi có mẹ ở cạnh bên lo lắng từng giờ. Kỉ niệm này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ quên được.
THÂN BÀI
Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+ Thứ năm tuần trước, tôi đi học mà chủ quan không xem dự báo thời tiết. Vào buổi chiều sau khi tan học, tôi tung tăng đạp xe về nhà, bỗng có một trận mưa rào ùn ùn kéo đến.
+ Lúc tới nhà, cả người tôi đều đã ướt nhẹp. Tới tối, cả người tôi bỗng nóng bừng, đầu óc lảo đảo. Tôi đã bị sốt, không ngờ đây lại là trận ốm nặng nhất tôi gặp từ trước tới giờ.
Hành động, cử chỉ của mẹ
+ Từ khi tôi ốm, mẹ có thêm mối bận tâm. Bố tôi công tác ở ngoài đảo xa, mình mẹ ở nhà chăm sóc tôi.
+ Mẹ viết giấy xin phép nghỉ học, gọi điện cho cô giáo xin cho tôi nghỉ ốm mấy hôm.
+ Mấy ngày này, hằng đêm mẹ đều thao thức, ngủ không ngon giấc để kiểm tra nhiệt độ cơ thể tôi. Thỉnh thoảng khó chịu thức giấc giữa đêm tôi lại thấy mẹ ngủ gục bên giường.
Ngoại hình, tâm trạng của me khi em bị ốm
+ Trong mấy ngày tôi sốt cao, ánh mắt mẹ chẳng hề rời khỏi tôi giây phút nào, ánh mắt ấy ngập tràn sự lo lắng khiến tôi cảm thấy thật có lỗi.
+ Thức trắng cạnh tôi mấy đêm, đôi mắt mẹ lộ rõ vẻ mệt mỏi, quầng mắt đã hơi thâm lại, những vết chân chim xô vào nhau, vậy mà mẹ vẫn cứ ân cần hỏi han tôi không một lời trách mắng.
+ Thấy mẹ như vậy, dù miệng đắng ngắt tôi vẫn cố ăn uống đầy đủ để mau khỏi bệnh, phụ giúp mẹ, khiến mẹ vui hơn.
Thái độ của mẹ khi em bị ốm
+ Do tôi chủ quan nên đi học về bị dính nước mưa, vậy mà mẹ không hề trách mắng nặng lời, mẹ chỉ nhìn tôi với ánh mắt hiền dịu xót xa, chăm lo cho tôi dịu dàng từng chút một.
+ Mẹ ân cần động viên mỗi khi tôi cảm thấy khó chịu hay không ăn nổi thức ăn. Những lời động viên của mẹ tiếp thêm cho tôi sức mạnh to lớn.
Tình cảm, cảm xúc của em khi được mẹ chăm sóc
+ Sau mấy ngày dưới sự chăm sóc tận tình của mẹ, bệnh của tôi cũng đã gần khỏi hẳn. Trải qua mấy ngày vừa rồi, tôi không thể nào quên những cử chỉ và việc làm mẹ đã làm cho tôi.
+ Mẹ có lẽ là người duy nhất trên thế giới ân cần với tôi, yêu thương tôi vô điều kiện như vậy.
+ Tôi cảm thấy biết ơn cuộc đời vì đã may mắn là con gái của mẹ.
KẾT BÀI
Bày tỏ suy nghĩ của em về tấm lòng người mẹ
+ Có câu thơ “tình mẹ bao la như biển Thái Bình”, tôi thì nghĩ rằng tình mẹ bao la đến nỗi chẳng ai đong đếm nổi, cũng chẳng gì có thể so sánh bằng.
+ Tình mẹ là động lực thiêng liêng giúp con có dũng khí đối mặt với sóng gió để trưởng thành.
Lời khuyên dành cho mọi người
+ Mẹ yêu ta vô điều kiện, hi sinh cho ta cả cuộc đời, chính vì vậy “ Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc/ Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe con”.
BÀI VIẾT THAM KHẢO TỪ DÀN Ý CHI TIẾT
Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Thật vậy, có lẽ đi khắp thế gian ta cũng chẳng thể nào gặp được người tốt với ta như mẹ. Mẹ- tiếng gọi ngọt ngào thân quen nhất của cuộc đời. Mẹ là người mang nặng đẻ đau chính tháng mười ngày sinh ra ta, chăm lo cho ta từng bữa ăn, giấc ngủ đến chuyện học hành. Những ngày con ốm đau cũng là những đêm mẹ lắng lo không ngủ. Mẹ tôi cũng là một người phụ nữ vĩ đại như thế. Những ngày đau ốm vừa qua đúng là những ngày tồi tệ nhất cuộc đời tôi, thật may mắn vì tôi có mẹ ở bên chăm sóc. Kỉ niệm này mãi mãi tôi chẳng thể nào quên được.
Thứ năm tuần trước, tôi tung tăng đi học như mọi ngày, nhưng lại quên xem dự báo thời tiết nên không biết hôm ấy trời sẽ có mưa to. Tới buổi chiều, sau khi tan học, tôi đạp chiếc xe nhỏ về nhà, khi đang đi qua cánh đồng làng, trời bỗng tối sầm lại, rất nhanh những cơn mưa như trút nước đã kéo xuống, không có chỗ trú thân lại không mang áo mưa, tôi chỉ có thể gắng sức đạp xe về nhà nhanh nhất có thể. Tới nhà, cả người tôi đều ướt như chuột lột, mẹ thấy vậy vội vàng đem khăn khô lau khô cho tôi, mẹ xót xa lo lắng, chỉ sợ tôi ốm nặng. Đến tối hôm ấy, sau bữa cơm gia đình, tôi bắt đầu xây sẩm mặt mày, đầu óc