- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 86,154
- Điểm
- 113
tác giả
BỘ ĐOẠN VĂN, DÀN Ý - BÀI VĂN TRỌNG TÂM SÁCH NGỮ VĂN 6 KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG
ĐỀ 1: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
-Giới thiệu về người em sẽ kể và câu chuyện làm em có ấn tượng sâu sắc
+ Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.
+ Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều.
+ Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
THÂN BÀI
1. Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà.
+Nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
2.Diễn biến câu chuyện
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to.
Vì sân trường lúc ấy ngập nước, em lại chạy nhanh nên không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi.
Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố.
Hai bố con thế là cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, do chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường.
Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân.
Trời cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng.
Kết quả sau đó
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng.
Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn.
Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng. bình yên.
Lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.
BỘ ĐOẠN VĂN, DÀN Ý - BÀI VĂN TRỌNG TÂM SÁCH NGỮ VĂN 6
KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG
KẾT NỐI TRI THỨC VỚI CUỘC SỐNG
ĐỀ 1: KỂ LẠI MỘT TRẢI NGHIỆM ĐÁNG NHỚ MÀ EM ĐÃ TRẢI NGHIỆM VÀ CÓ ẤN TƯỢNG SÂU SẮC VỚI NGƯỜI THÂN TRONG GIA ĐÌNH
XÂY DỰNG DÀN Ý CHI TIẾT
MỞ BÀI
-Giới thiệu về người em sẽ kể và câu chuyện làm em có ấn tượng sâu sắc
+ Ta thường nghe câu: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”.
+ Chúng ta thường hay kể về mẹ bằng những lời yêu thương nhất, nhưng đừng quên rằng bố cũng là người âm thầm hy sinh cho ta rất nhiều.
+ Em vẫn luôn nhớ mãi kỉ niệm em và bố cùng đèo nhau về nhà trong một cơn mưa tầm tã, đó là lần em cảm nhận sâu sắc tình thương của bố dành cho em.
THÂN BÀI
1. Hoàn cảnh xảy ra sự việc
+Lúc đó em chỉ là một cô bé lớp 6 vừa bước vào ngôi trường mới, vì thế vào mỗi buổi chiều tan học thì bố lại tới đón em về nhà.
+Nhưng chiều hôm ấy lại là một buổi chiều mưa tầm tã, gió lớn, tưởng chừng như sắp có bão vậy.
2.Diễn biến câu chuyện
Ở trong lớp học, em chỉ mong chờ nghe tiếng chuông reo để nhanh chóng ra về vì em biết bố đang đợi em dưới mưa to.
Vì sân trường lúc ấy ngập nước, em lại chạy nhanh nên không cẩn thận vấp ngã, đành phải tập tễnh bước đi.
Ra tới cổng trường, mọi người đông tấp nập, lúc em đang ngơ ngác tìm bố thì đã nghe văng vẳng bên tai tiếng của bố.
Hai bố con thế là cùng bon bon chạy về nhà trên chiếc xe cũ. Thật không may, do chiếc xe đã bị ngấm nước mưa quá nhiều nên đã chết máy và dừng lại khi mới đi được một đoạn đường.
Em muốn đi bộ và cùng nhau đẩy xe về với bố, nhưng bố không đồng ý, bố bảo em cứ ngồi yên trên xe, bố lo em bị đau chân.
Trời cứ mưa như trút nước, gió vẫn thổi mạnh, ngồi trên xe nhìn tấm lưng bố từ phía sau, em cảm thấy bố thật vĩ đại, em xúc động và thương bố vô cùng.
Kết quả sau đó
Cả hai bố con về đến nhà là lúc chập chững tối. Em thấy mẹ đã đứng chờ ngay trước cửa với khuôn mặt lo lắng.
Bố mặc dù đã thấm mệt những vẫn ân cần an ủi mẹ rằng đã đưa em về nhà an toàn.
Sau đó, cả nhà cùng quây quần bên bữa cơm tối. Ngoài kia dù có mưa gió lớn đến mức nào thì không khí trong nhà vẫn ấm cúng. bình yên.
Lòng em vẫn cảm thấy bồi hồi, xúc động khi nghĩ về kỉ niệm hôm nay với bố.