Admin Yopo
Ban quản trị Team YOPO
- Tham gia
- 15/8/22
- Bài viết
- 6,065
- Điểm
- 48
tác giả
ĐỀ KIỂM TRA MÔN NGỮ VĂN LỚP 9 NĂM HỌC 2023-2024 (có hướng dẫn chấm) được soạn dưới dạng file word/PDF/ powerpoint gồm 3 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
PHẦN I: (6 điểm): Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi lại đi trời xanh thêm
Câu 1. (1điểm) Đoạn thơ trên trích từ tác phẩm nào? Của ai? Nêu hoàn cảnh sáng tác của tác phẩm.
Câu 2. (1 điểm) Từ “chông chênh” trong câu thơ “Võng mắc chông chênh đường xe chạy” xét về cấu tạo thuộc từ loại gì? Việc sử dụng từ đó gợi cho em hiểu điều gì về hoàn cảnh sống, chiến đấu của những người lính lái xe trên con đường Trường Sơn?
Câu 3. (3,5 điểm) Em hãy viết một đoạn văn (khoảng 12 câu) theo mô hình quy nạp phân tích đoạn thơ trên để làm rõ tình đồng chí đồng đội và tinh thần lạc quan của những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn. Trong đoạn văn có sử dụng một câu bị động và một lời dẫn trực tiếp ( gạch chân, chú thích rõ câu bị động và một lời dẫn trực tiếp đó).
Câu 4. ( 0,5 điểm) Đoạn thơ gợi cho em nhớ tới tác phẩm nào cũng viết về tình đồng chí đồng đội đã được học trong chương trình Ngữ văn lớp 9, ghi rõ tên tác giả?
Phần II (4 điểm). Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
- Cháu hát hay quá, một giọng nói vang lên: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền chậm rãi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước. Khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!” Nói xong cụ già lại một mình chậm rãi bước đi. Như vậy, nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. Cô hỏi mọi người trong công viên về ông cụ:
- Ông cụ bị điếc ấy ư? Ông ấy đã qua đời rồi, một người trong công viên nói với cô.
Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn.
(Hoàng Phương- Hạt giống tâm hồn)
PHẦN I: (6 điểm): Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi lại đi trời xanh thêm
Câu 1. (1điểm) Đoạn thơ trên trích từ tác phẩm nào? Của ai? Nêu hoàn cảnh sáng tác của tác phẩm.
Câu 2. (1 điểm) Từ “chông chênh” trong câu thơ “Võng mắc chông chênh đường xe chạy” xét về cấu tạo thuộc từ loại gì? Việc sử dụng từ đó gợi cho em hiểu điều gì về hoàn cảnh sống, chiến đấu của những người lính lái xe trên con đường Trường Sơn?
Câu 3. (3,5 điểm) Em hãy viết một đoạn văn (khoảng 12 câu) theo mô hình quy nạp phân tích đoạn thơ trên để làm rõ tình đồng chí đồng đội và tinh thần lạc quan của những người lính lái xe trên tuyến đường Trường Sơn. Trong đoạn văn có sử dụng một câu bị động và một lời dẫn trực tiếp ( gạch chân, chú thích rõ câu bị động và một lời dẫn trực tiếp đó).
Câu 4. ( 0,5 điểm) Đoạn thơ gợi cho em nhớ tới tác phẩm nào cũng viết về tình đồng chí đồng đội đã được học trong chương trình Ngữ văn lớp 9, ghi rõ tên tác giả?
Phần II (4 điểm). Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
- Cháu hát hay quá, một giọng nói vang lên: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ”. Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền chậm rãi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước. Khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay lớn: “Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!” Nói xong cụ già lại một mình chậm rãi bước đi. Như vậy, nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. Cô hỏi mọi người trong công viên về ông cụ:
- Ông cụ bị điếc ấy ư? Ông ấy đã qua đời rồi, một người trong công viên nói với cô.
Cô gái sững người, bật khóc. Hóa ra, bao nhiêu năm nay, tiếng hát của cô luôn được khích lệ bởi một đôi tai đặc biệt: đôi tai của tâm hồn.
(Hoàng Phương- Hạt giống tâm hồn)