- Tham gia
- 28/1/21
- Bài viết
- 82,220
- Điểm
- 113
tác giả
VĂN MẪU LỚP 7 HAY : Cảm nghĩ về một món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu
I. Mở bài:
Thời thơ ấu là quãng thời gian tươi đẹp nhất của một đời người mà khi đã trải qua rồi ai cũng muốn quay lại và chắc hẳn môi người đều có một món đồ chơi ưa thích. Với tôi, tôi thích nhất món quà sinh nhật năm ba tuổi mẹ tặng tôi - một con lật đật.
II. Thân bài:
a. Hình ảnh món quà mình tưởng tượng ra trước khi được tặng:
- Trước kia tôi vô cùng thích lật đật. Hình ảnh những con lật đật cứ thường hiện lên trong tấm trí non nớt của tôi. Mỗi khi mở ti vi lên và chuyển đến kênh phim hoạt hình, tôi lại thấy bóng dáng con lật đật xuất hiện trong đó. Kênh hoạt hình ưa thích nhất của tôi luôn là những chú lật đật ngộ nghĩnh đáng yêu.
- Hồi đó, lật đật là món đồ chơi quý giá, đắt tiền mà nhiều đứa trẻ mong muốn có được. Và chắc chắn trong đó có tôi. Bởi lẽ khi đó chưa có đứa nào trong xóm được tận mắt nhìn thấy hay tận tay cầm vào con lật đật.
- Nhờ có những điều này ,mà hình ảnh con lật đật trong tuổi thơ tôi lại càng như được khắc họa đậm nét hơn.
b. Cảm xúc, ấn tượng đầu tiên của mình khi món quà được trao tay:
- Tôi còn nhớ khi đó là buổi tối của một ngày hè oi bức năm 2011. tại nhà tôi, bữa tiệc sinh nhật đang diễn ra rất vui vẻ. Sau khi thổi nến là phần quà mọi người dành cho tôi. Nhưng tôi mong chờ nhất là món quà của mẹ
-Thoạt nhìn vào hộp quà rất bắt mắt bởi lớp giấy bạc bọc ngoài và chiếc nơ nhỏ xinh màu đỏ. Bất ngờ nhất là khi mở quà ra, các bạn biết tôi thấy gì không? đó chính là một con lật đật.
- Tôi vỡ òa sung sướng khi được cầm con lật đật trong tay. Dù nó không lớn hơn bàn tay tôi đâu nhưng nó đã mang tới cho tôi một niềm vui vô bờ bến.
- Tôi cầm chặt con lật đật trong tay rồi chạy đến ôm lấy mẹ. Ngay từ giây phút đầu tiên, tôi nhìn thấy món quà, tôi không những vui sướng mà còn xúc động vô cùng bởi lẽ tôi biết mẹ đã hẳn quan sát tôi rất kĩ. Không chỉ kho tôi say mê kể với mẹ về hình ảnh con lật đật mà còn là ánh nhìn tha thiết của tôi và khao khát mong muốn có được nó mỗi khi xem ti vi.
c. Hình ảnh con lật đật và cảm xúc của mình với nó:
- Tôi để con lật đật ở ngay kệ ti vi phòng khách để mỗi khi đi đâu về tôi có thể nhìn thấy nó đầu tiên hay khi các bạn đến chơi, tôi có thể khoe ngay về nó.
- Mỗi khi rảnh rỗi tôi lại ôm lật đật vào lòng, say sưa ngắm nghía nó. Tôi vui sướng vô cùng khi mở con lật đật ra thì lại có một chú lật đật khác nhỏ hơn bên trong. Tôi phát hiện thêm một điều thù vị nữa là lật đật là nét đặc trưng của nước Nga - Đất nước mà tôi vô cùng yêu thích. Lật đật được trang trí rất công phu, tỉ mỉ với những đường hoa văn màu sắc rực rỡ, có lẽ để cuốn hút ánh nhìn của các bạn nhỏ như tôi.
- Tôi nghĩ đế của con lật đật không chỉ để trang trí hay giúp lật đật đứng vững mà còn hàm chứa ngụ ý của tác giả nữa. Để lật đật giống như hình ảnh biểu tượng cho đôi chân của chúng ta. Tại sao tôi lại có suy nghĩ như vậy? Bởi khi chúng ta đi lên bằng chính đôi chân của mình thì mới có thể vững vàng mà không phải dựa dẫm vào ai.
d. Ý nghĩa và tình cảm của mình với món quà:
Cảm nghĩ về một món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu
I. Mở bài:
Thời thơ ấu là quãng thời gian tươi đẹp nhất của một đời người mà khi đã trải qua rồi ai cũng muốn quay lại và chắc hẳn môi người đều có một món đồ chơi ưa thích. Với tôi, tôi thích nhất món quà sinh nhật năm ba tuổi mẹ tặng tôi - một con lật đật.
II. Thân bài:
a. Hình ảnh món quà mình tưởng tượng ra trước khi được tặng:
- Trước kia tôi vô cùng thích lật đật. Hình ảnh những con lật đật cứ thường hiện lên trong tấm trí non nớt của tôi. Mỗi khi mở ti vi lên và chuyển đến kênh phim hoạt hình, tôi lại thấy bóng dáng con lật đật xuất hiện trong đó. Kênh hoạt hình ưa thích nhất của tôi luôn là những chú lật đật ngộ nghĩnh đáng yêu.
- Hồi đó, lật đật là món đồ chơi quý giá, đắt tiền mà nhiều đứa trẻ mong muốn có được. Và chắc chắn trong đó có tôi. Bởi lẽ khi đó chưa có đứa nào trong xóm được tận mắt nhìn thấy hay tận tay cầm vào con lật đật.
- Nhờ có những điều này ,mà hình ảnh con lật đật trong tuổi thơ tôi lại càng như được khắc họa đậm nét hơn.
b. Cảm xúc, ấn tượng đầu tiên của mình khi món quà được trao tay:
- Tôi còn nhớ khi đó là buổi tối của một ngày hè oi bức năm 2011. tại nhà tôi, bữa tiệc sinh nhật đang diễn ra rất vui vẻ. Sau khi thổi nến là phần quà mọi người dành cho tôi. Nhưng tôi mong chờ nhất là món quà của mẹ
-Thoạt nhìn vào hộp quà rất bắt mắt bởi lớp giấy bạc bọc ngoài và chiếc nơ nhỏ xinh màu đỏ. Bất ngờ nhất là khi mở quà ra, các bạn biết tôi thấy gì không? đó chính là một con lật đật.
- Tôi vỡ òa sung sướng khi được cầm con lật đật trong tay. Dù nó không lớn hơn bàn tay tôi đâu nhưng nó đã mang tới cho tôi một niềm vui vô bờ bến.
- Tôi cầm chặt con lật đật trong tay rồi chạy đến ôm lấy mẹ. Ngay từ giây phút đầu tiên, tôi nhìn thấy món quà, tôi không những vui sướng mà còn xúc động vô cùng bởi lẽ tôi biết mẹ đã hẳn quan sát tôi rất kĩ. Không chỉ kho tôi say mê kể với mẹ về hình ảnh con lật đật mà còn là ánh nhìn tha thiết của tôi và khao khát mong muốn có được nó mỗi khi xem ti vi.
c. Hình ảnh con lật đật và cảm xúc của mình với nó:
- Tôi để con lật đật ở ngay kệ ti vi phòng khách để mỗi khi đi đâu về tôi có thể nhìn thấy nó đầu tiên hay khi các bạn đến chơi, tôi có thể khoe ngay về nó.
- Mỗi khi rảnh rỗi tôi lại ôm lật đật vào lòng, say sưa ngắm nghía nó. Tôi vui sướng vô cùng khi mở con lật đật ra thì lại có một chú lật đật khác nhỏ hơn bên trong. Tôi phát hiện thêm một điều thù vị nữa là lật đật là nét đặc trưng của nước Nga - Đất nước mà tôi vô cùng yêu thích. Lật đật được trang trí rất công phu, tỉ mỉ với những đường hoa văn màu sắc rực rỡ, có lẽ để cuốn hút ánh nhìn của các bạn nhỏ như tôi.
- Tôi nghĩ đế của con lật đật không chỉ để trang trí hay giúp lật đật đứng vững mà còn hàm chứa ngụ ý của tác giả nữa. Để lật đật giống như hình ảnh biểu tượng cho đôi chân của chúng ta. Tại sao tôi lại có suy nghĩ như vậy? Bởi khi chúng ta đi lên bằng chính đôi chân của mình thì mới có thể vững vàng mà không phải dựa dẫm vào ai.
d. Ý nghĩa và tình cảm của mình với món quà: