Admin Yopo
Ban quản trị Team YOPO
- Tham gia
- 15/8/22
- Bài viết
- 6,066
- Điểm
- 48
tác giả
TÀI LIỆU ÔN TẬP NGỮ VĂN 9 TUYỂN SINH VÀO 10 - ĐÓNG VAI KỂ CHUYỆN (NĂM HỌC 2022-2023) được soạn dưới dạng file word/PDF/ powerpoint gồm 25 trang. Các bạn xem và tải về ở dưới.
DẠNG 1: ĐÓNG VAI NHÂN VẬT
Đề 1. Đóng vai ông Hai kể lại tâm trạng từ khi nghe tin làng Chợ Dầu theo giặc đên khi nghe tin cải chính về làng.
Mở bài: Giới thiệu ngắn gọn về bản thân: mọi người thường gọi tôi là ông Hai, tôi ở cái làng chợ Dầu từ lúc sinh ra.
II. Thân bài
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi ở nơi tản cư: nhớ làng, phấn chấn khi ở phòng thông tin bước ra.- Kể lại tâm trạng của bản thân từ khi nghe được tin dữ: làng Chợ Dầu là Việt gian (Miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại, nghị luận...)
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi nghe được tin cải chính.
III. Kết bài: Khẳng định lại tình cảm của ông Hai đối với làng, với kháng chiến, với Cụ Hồ.
Bài tham khảo
“Quê hương” – hai tiếng ấy mới thiêng liêng làm sao! Dẫu rằng tôi cũng như bao người khác nữa chỉ là những người nông dân chân lấm tay bùn, ngày ngày đầu tắt mặt tối, bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng chúng tôi cũng có quê hương của mình và rất yêu nó. Sau Cách mạng tháng Tám, tình yêu quê hương của chúng tôi còn được mở rộng ra, gắn liền với tình yêu nước, tinh thần kháng chiến. Tôi cũng không ngoại lệ. Ấy vậy mà có một lần, tình yêu làng, yêu nước của tôi đã bị đặt vào trong một thử thách làm tôi mất ăn mất ngủ suốt mấy ngày liền.
Trước khi kể về câu chuyện của mình, tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Nguyễn Hai Thu, nhưng mọi người thân mật thường gọi tôi là ông Hai . Làng tôi chính là làng Chợ Dầu thuộc huyện Từ Sơn tỉnh Bắc Ninh đấy! Nhớ năm ấy bọn thực dân Pháp kéo sang xâm lược nước ta, tôi cũng muốn ở lại làng sát cánh cùng các anh em để giết gặc nhưng ngặt nỗi dạo ấy cứ trái gió trở trời, cái chân của tôi đau nhức quá, hơn nữa nhà tôi còn có một đàn con nheo nhóc, nên gia đình tôi buộc phải đi tản cư ở vùng đất Thắng theo chính sách của cụ Hồ: tản cư là yêu nước
Xa quê tôi tích cực lao động và không nguôi nhớ về làng, tôi nhớ về những ngày cùng làm việc với anh em, ồ sao độ ấy vui thế, tôi thấy mình như trẻ ra và cảm thấy náo nức vô cùng, Chao ôi! tôi nhớ làng nhớ cái làng quá.
DẠNG 1: ĐÓNG VAI NHÂN VẬT
Đề 1. Đóng vai ông Hai kể lại tâm trạng từ khi nghe tin làng Chợ Dầu theo giặc đên khi nghe tin cải chính về làng.
Mở bài: Giới thiệu ngắn gọn về bản thân: mọi người thường gọi tôi là ông Hai, tôi ở cái làng chợ Dầu từ lúc sinh ra.
II. Thân bài
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi ở nơi tản cư: nhớ làng, phấn chấn khi ở phòng thông tin bước ra.- Kể lại tâm trạng của bản thân từ khi nghe được tin dữ: làng Chợ Dầu là Việt gian (Miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại, nghị luận...)
- Kể lại tâm trạng của bản thân khi nghe được tin cải chính.
III. Kết bài: Khẳng định lại tình cảm của ông Hai đối với làng, với kháng chiến, với Cụ Hồ.
Bài tham khảo
“Quê hương” – hai tiếng ấy mới thiêng liêng làm sao! Dẫu rằng tôi cũng như bao người khác nữa chỉ là những người nông dân chân lấm tay bùn, ngày ngày đầu tắt mặt tối, bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng chúng tôi cũng có quê hương của mình và rất yêu nó. Sau Cách mạng tháng Tám, tình yêu quê hương của chúng tôi còn được mở rộng ra, gắn liền với tình yêu nước, tinh thần kháng chiến. Tôi cũng không ngoại lệ. Ấy vậy mà có một lần, tình yêu làng, yêu nước của tôi đã bị đặt vào trong một thử thách làm tôi mất ăn mất ngủ suốt mấy ngày liền.
Trước khi kể về câu chuyện của mình, tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Nguyễn Hai Thu, nhưng mọi người thân mật thường gọi tôi là ông Hai . Làng tôi chính là làng Chợ Dầu thuộc huyện Từ Sơn tỉnh Bắc Ninh đấy! Nhớ năm ấy bọn thực dân Pháp kéo sang xâm lược nước ta, tôi cũng muốn ở lại làng sát cánh cùng các anh em để giết gặc nhưng ngặt nỗi dạo ấy cứ trái gió trở trời, cái chân của tôi đau nhức quá, hơn nữa nhà tôi còn có một đàn con nheo nhóc, nên gia đình tôi buộc phải đi tản cư ở vùng đất Thắng theo chính sách của cụ Hồ: tản cư là yêu nước
Xa quê tôi tích cực lao động và không nguôi nhớ về làng, tôi nhớ về những ngày cùng làm việc với anh em, ồ sao độ ấy vui thế, tôi thấy mình như trẻ ra và cảm thấy náo nức vô cùng, Chao ôi! tôi nhớ làng nhớ cái làng quá.